Header Ads

  • Breaking News

    Mỹ “xoay trục” đối đầu với Trung Cộng ở châu Á-Thái Bình Dương ra sao?

    Lê Thành Nhân (lethanhnhan@vietquoc.org)

    https://vietquoc.org

    28/5/2023

    Sách “The Pivot” của Kurt Campbell (Ảnh: internet)

    Lê Thành Nhân (lethanhnhan@vietquoc.org)

    Từ đầu của thập niên 2010, ngân sách quốc phòng Hoa Kỳ đã đầu tư các khoản tiền lớn cho binh chủng Phòng Không và Không Quân nhằm chuẩn bị cho cuộc đối đầu tiềm ẩn với Trung Cộng – một quốc gia mà Mỹ xem như “kẻ thù chính (principal enemy)” trong thế kỷ thứ 21 nằm ở bờ Tây Thái Bình Dương. Sự tăng cường sức mạnh này đã diễn ra dựa trên chính sách “Xoay Trục châu Á” – từ học thuyết “The Pivot (Xoay Trục)” của lý thuyết gia Kurt M. Campbell, nguyên là Phụ Tá Bộ Trưởng Ngoại Giao Đặc Trách Đông Á và Thái Bình Dương dưới thời TT Obama, hiện là Điều Phối Viên Hội Đồng An Ninh Quốc Gia về Ấn Độ-Thái Bình Dương tại Tòa Bạch Ốc. Sau đó “The Pivot” đã được in thành sách và ngay trang đầu có viết: “The Pivot là thuộc về tương lai. Ở đó khám phá phương cách Hoa Kỳ xây dựng một chiến lược mới để xác định vị trí của mình nhằm điều phối phương Đông. Đồng thời đưa ra lời tuyên bố rõ ràng và ứng xử tài tình của những người thi hành nhiệm vụ chiến lược của Hoa Kỳ ở khu vực Châu Á-Thái Bình Dương trong tương lai”.

    Như vậy, “The Pivot” đã bắt đầu từ thời cựu Tổng Thống Barack Obama. Một sự thay đổi lớn của Mỹ nhằm định hình lại chính sách quân sự, ngoại giao và thương mại của mình cho phù hợp để đối đầu với Trung Cộng được đẩy mạnh liên tục bởi TT Trump cho đến nay.

    Chính sách này của Mỹ sau đó ít lâu có một tên khác nhưng cùng ý nghĩa là “tái cân bằng (rebalancing)” – Sở dĩ Mỹ dùng “tái cân bằng” vì sau khi Mỹ rút khỏi Nam Việt Nam thì xem như phủi tay và không quan tâm đến vùng địa chính trị này nữa mà chỉ tập trung vào vùng Vịnh (Trung Đông), nơi có nhiều mỏ dầu và cũng là nơi chiến lược gia người Mỹ gốc Do Thái Henry Kissinger chủ trương phải tập trung đến. Giờ đây, nguy hiểm hai nơi (vùng Vịnh và Đông Nam Á) như nhau thì mỹ phải “cân bằng” lực lượng để đối phó gọi là “tái cân bằng”.

    Sự trỗi dậy bất bình thường của Trung Cộng:

    https://lh3.googleusercontent.com/pw/AJFCJaUe6XZtayURdKtvwHMBmaNa47zjEek0HMskthWbrTSzEJWwCqItrMgCFNGaxefxoTwfMmE0j5Z-QOxaAkuiV8eBIQUhPrqru8oXO4eje6NZ0n95h5bUbpzXFb7dZKihn-6jXndGbwf_0TIoAqjGQ0MV2w=w653-h369-s-no?authuser=1

    Sự trỗi dậy bất thường của Trung Cộng (nguồn Internet)

    Vào những năm đầu thập niên 1970 là những năm bất hạnh cho số phận của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và Đài Loan. Những năm mà nước mắt người dân hai nước đổ xuống nhiều hơn nước trên Biển Đông – Chiến lược của Mỹ được điều hướng bởi Henry Kissinger khi giữ chức Cố Vấn An Ninh Quốc Gia (1969-1975) kiêm Ngoại Trưởng Hoa Kỳ (1973-1977), chủ trương đẩy mạnh Hiệp Định Đình Chiến Paris để rút quân khỏi Việt Nam trong danh dự, dâng VNCH cho Cộng Sản. Cùng lúc gạt Đài Loan ra khỏi Liên Hiệp Quốc thay Trung Cộng vào một trong năm ghế Uỷ Viên Thường Trực Liên Hiệp Quốc gồm Mỹ, Anh, Pháp, Nga, Trung Cộng. Không những thế, Mỹ còn cổ động quốc tế tước quyền ngoại giao của Đài Loan, quốc đảo này bị rơi vào khoảng chân không như trên trời rơi xuống, khác nào một cậu bé mồ côi bị bơ vơ giữa chợ đời quốc tế.

    Nhờ những biến động xấu đó mà Trung Cộng đã trỗi dậy! Trỗi dậy trong cái chết tức tưởi của Việt Nam Cộng Hòa và cô đơn của Đài Loan.

    Ngày nay khi đưa ra “The Pivot”, Mỹ có hối hận không?! Phải chi, ngày đó Mỹ giúp miền Nam chiến thắng Cộng Sản Miền Bắc và giữ Đài Loan ở Liên Hiệp Quốc thì giờ đây đâu cần phải “xoay trục”? Đâu cần phải hạ mình xin Cộng Sản Việt Nam nâng cấp ngoại giao lên hàng “đối tác chiến lược”. Cũng không thậm thà, thậm thụt nhìn trước ngó sau, cân nhắc hơn thiệt khi tiếp xúc những giới chức lãnh đạo Đài Loan. Khi nhắc đến từ “hối hận” thì đã quá muộn, hơn bao giờ hết, chắc chắn Washington ao ước có vị thế của mình như ngày trước, nhưng không dễ dàng mà phải trả một giá rất đắt gấp trăm ngàn lần mà vẫn không đạt được. Ôi cái chết của sai lầm chiến lược!

    Trung Cộng trỗi dậy không những bất bình thường mà còn “bất trị”:

    Sự trỗi dậy của Trung Cộng là nhờ Mỹ hà hơi tiếp sức, từ năm 1972 với sự bắt tay toan tính của Kissinger, Nixon với Chu Ân Lai và Mao Trạch Đông… Dựa vào “outsourcing” (sản xuất hàng hóa ở nước ngoài) đấu từ Mỹ sau kéo theo châu Âu, châu Úc và các nước tư bản toàn thế giới… Trung Cộng lớn lên như một gã “vai u thịt bắp” nhưng thiếu lễ độ và quá tham lam. TC xem thường luật pháp quốc tế xâm chiếm biên giới và vùng biển chủ quyền của các nước láng giềng, làm xáo trộn nền an ninh khu vực và thế giới.