Header Ads

  • Breaking News

    Vĩnh Liêm – Nguồn thơ dậy lửa Phần VI kỳ 3

    (Nỗi lòng của người Chưa Thua Cuộc)




    Nếu tính từ ngày 30-4-1975, một số người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ đã sống qua 48 năm. Sống ở Mỹ đã 48 năm rồi thì chúng ta có cảm giác như thế nào? Chúng ta có nhớ quê hương hay không? Chúng ta có làm được điều gì để giúp đồng bào ở quê nhà sớm thoát khỏi ách kềm kẹp của bạo quyền CS hay không? Tôi thiết nghĩ rằng có thể đã có một số người làm được nhiều điều hữu ích cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà. Riêng cá nhân Vĩnh Liêm thì chỉ biết dùng giấy bút để bày tỏ nỗi lòng trắc ẩn của mình qua những vần thơ. Nay, Vĩnh Liêm gom góp lại những bài thơ ấy, tạm gọi là “NGUỒN THƠ DẬY LỬA”. Tác giả chia nó làm 7 phần, sắp xếp theo những ý tưởng (chủ quan) như sau:



    PHẦN I: GIẢI PHÓNG (Những hành động đốt sách và kinh tế mới của VC…)

    PHẦN II: CON ĐƯỜNG CỦA “BÁC” (Những chiêu bài hòa đàm, hòa bình, hiệp định…)

    PHẦN III: ĐỔI MỚI (Những bùa phép, chính sách, bao cấp, cởi trói, kinh tế mới…)

    PHẦN IV: ĐỊNH HƯỚNG (Xã hội chủ nghĩa, quốc doanh, thị trường, sở hữu hóa toàn dân…)

    PHẦN V: KẺ THÙ LỊCH SỬ (Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt, cán bộ VC cao cấp…)

    PHẦN VI: GIỤC LÒNG ÁI QUỐC (Nhắc nhở thanh niên lòng yêu nước)

    PHẦN VII: THA THIẾT (Nỗi lòng ái quốc đối với quê hương)

    Xin mời quý vị ghé mắt qua những dòng thơ tạm gọi là “dậy lửa” do Vĩnh Liêm đã làm trong suốt 48 năm xa quê hương. 


    (Thung lũng Liên-Sơn, 26-01-2023)

    VĨNH LIÊM

    ----------------

    Phần VI - Kỳ 3 (Tiếp theo Kỳ 2)

    11. GIẤC MỘNG


    Đoàn tầu đáp phi trường Tân Sơn Nhứt,

    Một rừng cờ vàng rực phất phơ bay.

    Đoàn lữ hành náo nức vẫy đôi tay,

    Dàn biểu ngữ mỉm cười trong nắng ấm.



    Những khẩu hiệu thân thương, tình rất đậm:

    “Hân hoan chào mừng đại biểu năm Châu”,

    “Tình quân dân khắng khít đợi chờ nhau”,

    “Mừng chiến hữu vinh quang trong chiến thắng”…


    Thật cảm động trước chân tình trao tặng!

    Niềm hân hoan trộn lẫn chút bùi ngùi.

    Các cụ bà lau dòng lệ sụt sùi,

    Đây sự thực hay là trong giấc mộng?


    Tiếng xe nghiến trên mặt đường gió lộng,

    Khắp phố phường chật ních bóng người xem.

    Những cụ già gầy ốm, dáng hom hem,

    Đàn trẻ nít nở nụ cười héo hắt.


    (Nhà quê Việt Nam_Hình minh họa từ Internet)


    Đây: Hậu quả nhiều năm trong tay giặc,

    Bắt dân lành làm nô lệ không công.

    Vừa ngu dân, vừa đàn áp, bất công,

    Vừa bóc lột, vừa hô hào “dân chủ”.


    Dân nhẹ dạ nên nghe lời khuyến dụ,

    Sực tỉnh người mới biết chúng gian manh.

    Tiếng kêu gào chẳng thấu được trời xanh,

    Hồn Dân Tộc cũng ngậm ngùi, uất ức.


    Sự chiến đấu trong nhiều năm khổ cực,

    Mới có ngày chiến thắng của hôm nay.

    Sài Gòn ơi! Ta trở lại nơi này,

    Đem hạnh phúc cho mọi người phấn khởi.


    Giờ đã điểm, xin mọi người vươn tới,

    Nắm tay nhau trong tình nghĩa anh em.

    Xây đời vui, xóa bỏ mọi màn đêm,

    Đời rực sáng, chan hòa tình dân tộc.


    Niềm hoan hỉ rộn tiếng cười, tiếng khóc…

    Tỉnh cơn mơ, giấc mộng vẫn còn nguyên!

    Làm thế nào giấc mộng trở thành duyên?

    Mộng là thực, ngày trở về thật ngắn.


    (Đức Phố, 12-04-1998)

    VĨNH LIÊM

    -------------------

    12. QUỐC HẬN


    Thời gian vẫn trôi đều không trở lại,
    Nhưng con người ôm quá khứ đau thương.
    Có những điều ta còn mãi vấn vương,
    Nhục vong quốc mà ta chưa rửa được!