Header Ads

  • Breaking News

    Ăn bám vào hào quang trong quá khứ…

      “Chiến thắng 30/4 là chiến thắng của lương tri, của chính nghĩa…”

    Ăn bám vào hào quang trong quá khứ… 

    Trương Nhân Tuấn

    25/4/2025

    Một sự thật về “chiến tranh Việt Nam 1954-1975” đã bị che dấu từ 50 năm nay vừa rồi đã được lãnh đạo CSVN cho phép công bố trên báo Vietnamnet. Qua hai bài viết “Sự giúp đỡ của Trung Quốc trong kháng chiến chống Mỹ, cứu nước” và bài viết “Chuyên gia quân sự Liên Xô và hành trình 10 năm hỗ trợ Việt Nam chống Mỹ, cứu nước” của tác giả Thiếu tá Lê Minh Nam. Từ nay dư luận trong và ngoài nước biết rằng, trong giai đoạn 1965-1975, đã có hàng trăm ngàn lính Trung cộng và chuyên gia Liên xô đứng chung trong hàng ngũ bộ đội CSVN để thực hiện mục tiêu “đánh Mỹ xâm lược” và “giải phóng miền Nam”. 

    Sự hiện diện của quân Trung cộng, về thời điểm, tác giả viết: 

    “Trong những năm 1954-1964, Trung Quốc đã cử 5.837 chuyên gia sang giúp đỡ Việt Nam trên nhiều lĩnh vực”...

    Về số lượng: “Từ năm 1965-1968, Trung Quốc đã cử 346 chuyên gia cùng 310.011 bộ đội sang Việt Nam, gồm bộ đội cao xạ, xây dựng công trình, làm đường sắt và đường bộ”. 

    Về mức độ can dự: “Bộ đội Trung Quốc tham gia chiến đấu 1.659 trận, bắn rơi 126 máy bay (phía Trung Quốc tổng kết là 1.068 máy bay), hy sinh 771 người, bị thương 1.675 người”... 

    Như vậy một “sự thật lịch sử” vừa được công khai phơi bày. Đó là đã có khoảng 30 sư đoàn quân Trung cộng hiện diện bên cạnh bộ đội CS trong chiến tranh “chống Mỹ cứu nước”. Sự kiện này bắt buộc các sử gia về chiến tranh VN phải nhìn lại những gì họ đã từng viết về cuộc chiến. 

    Theo tôi, lịch sử phải được viết lại.

    Trung cộng đã tham gia vào chiến tranh VN đã dựa trên các lý do nào (jus ad bellum) ? Vì “tình đoàn kết giữa các nước xã hội chủ nghĩa anh em” ? Vì “nghĩa vụ quốc tế” ? 

    Không có lý do nào nói trên phù hợp với các nguyên tắc sử dụng vũ lực như đã định nghĩa trong Hiến chương LHQ. 

    Vai trò của 30 sư đoàn Trung cộng đã được tác giả Lê Minh Nam ghi rõ: “Trung Quốc tham gia chiến đấu 1.659 trận, bắn rơi 126 máy bay (phía Trung Quốc tổng kết là 1.068 máy bay), hy sinh 771 người, bị thương 1.675 người”...

    Tức là quân Trung cộng trực tiếp đối đầu (chạm súng) với quân Mỹ (và VNCH) trong 1.656 trận. 

    Tức là ta phải loại bỏ mọi ý kiến trong dư luận cho rằng quân Trung cộng qua VN chỉ làm công tác công binh, kiểu xây cầu đường v.v…

    Chiến tranh VN vì vậy mang một sắc thái “chiến tranh quốc tế” mà Trung cộng, Liên xô và VNDCCH đứng về một bên: bên xâm lược.

    Bên tự vệ gồm VNCH, Mỹ (và đồng minh của Mỹ).

    Nhiều người đặt vấn đề, tại sao không nhắc tới MTDTGPMN. 

    Người Mỹ chính thức đổ quân vào VNCH năm 1965. 

    Vấn đề là Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam ra đời trước đó 5 năm (1960), với mục tiêu “Đoàn kết toàn dân, kiên quyết đấu tranh chống đế quốc Mỹ xâm lược và gây chiến, đánh đổ tập đoàn thống trị Ngô Đình Diệm, tay sai đế quốc Mỹ”...

    “Đế quốc Mỹ” chưa vô VN thì làm gì có “đế quốc Mỹ xâm lược” ? 

    Mỹ chưa vô VN mà tại sao đã gọi chính phủ ông Diệm là “tập đoàn tay sai đế quốc Mỹ” ? 

    Không có quân xâm lược. Chưa có “tập đoàn tay sai”. Giải phóng cái gì ? 

    MTDTGPMN là một bộ phận của đảng CSVN, thông qua Trung ương cục Miền Nam. Cái gọi là “Chính phủ lâm thời MTGPMN” được khai sinh năm 1961 cũng là một bộ phận của đảng CSVN. Điều này phát sinh ra một nghịch lý là sau 30-4-1975, cả hai thực thể chính trị VNDCCH và CPLTCHMNVN đều do một đảng CS lãnh đạo. 

    Làm gì có chuyện “hai quốc gia” (VNDCCH và CPLTCHMNVN độc lập có chủ quyền) lại do MỘT đảng lãnh đạo ?

    Trong khi quân TQ đã hiện diện ở miền Bắc từ 11 năm trước (1954). 

    Ngoài ra sự hiện diện đông đảo mà không có lý do chính đáng của quân Trung cộng trên lãnh thổ VN đã khiến cho “nền độc lập” của VNCHCH bị hoài nghi. 

    VNDCCH có thực sự độc lập hay không ? Chuyện này sẽ viết trong bài sắp tới.

    Ngoài ra tính chính danh của đảng CSVN cũng cần phải đánh giá lại. 

    Chuyện này cần nhiều thời gian để “viết lại lịch sử”. Vấn đề là sử gia VN có dám viết lại cho đúng sự thật lịch sử hay không ?

    Phát ngôn nhân BNG VN hôm kia nói rằng: "Chiến thắng 30/4 là chiến thắng của lương tri, của chính nghĩa, chấm dứt mất mát đau thương không chỉ cho nhân dân Việt Nam mà còn biết bao gia đình người dân Mỹ..."

    Bài trước tôi có viết : “Lương tri là gì ? Lương tri là “khả năng hiểu biết, nhận thức đúng đắn điều phải trái, đúng sai hình thành ở con người qua thực tiễn cuộc sống. Chính nghĩa là gì ? Chính nghĩa là hợp với đạo lý, đúng đắn về mặt đạo đức.”

    Là một người có khả năng nhận thức đúng sai, ta phải thừa nhận rằng “chiến thắng 30-4” là chiến thắng của sự dối trá trên sự thật. Nói như nhà văn Dương Thu Hương thì đó là chiến thắng của man rợ đối với văn minh. Nói kiểu chính trị thì đó là chiến thắng của của một tập đoàn vô lại đối với lương tri của cả một dân tộc (và nhân loại). 

    Chánh nghĩa ở đâu khi hung tàn bạo ngược đã chiến thắng luân thường và đạo lý làm người ?

    50 năm sau cuộc chiến, mở TV, đọc báo VN là người ta thấy lãnh đạo CSVN vẫn tiếp tục huyên hoang ăn mừng chiến thắng, cường độ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Họ gào thét trên mạng YouTube, trên TV, trên loa phường… các bài hát “rực máu”, kiểu “diệt đế quốc Mỹ phá tan bè lũ bán nước”, “Xiên thây quân cướp nào vô đây, Còn giặc Mỹ cọp beo, khi còn giặc Mỹ cọp beo, Em chưa ngừng tay vót chông và bủa vây…”

    Thiệt tình, nếu “đế quốc Mỹ” mà hiểu các bài hát này họ phải sợ hết hồn! 

    Sau 50 năm CSVN vẫn còn muốn vót chông “xiên thây” quân Mỹ !!!

    Bởi vậy, theo tôi, nội các Trump đã đúng khi quyết định không gởi phái đoàn chính thức qua tham dự lễ mừng chiến thắng 30-4 ! 

    Qua để coi quân Trung cộng diễu binh chiến thắng “đế quốc Mỹ” à ?

    Qua để thấy đâu là sự lường gạt vĩ đại trong lịch sử nước Mỹ à ? 

    Rõ ràng là “chiến tranh Việt Nam” một âm mưu lường gạt vĩ đại của Trung cộng và CSVN đối với Mỹ, đặc biệt về Điều 9 Hiệp định Paris 1973. Chuyện này sẽ trở lại trong một bài khác.

    Theo tôi thấy không còn bất kỳ một lãnh đạo CS nào hiện thời có tư cách rêu rao "đánh cho Mỹ cút đánh cho Ngụy nhào" hết cả. Tất cả không ngoại lệ, không ai đổ giọt máu nào cho cuộc chiến. Công lao không có vụ "kế thừa". 

    Tại sao lại có một phong trào hạ bệ Mỹ một cách vênh váo vào một thời điểm tế nhị như vậy ? 

    Tại sao lại công bố các sự thật lịch sử về chiến tranh 54-75 vào một thời điểm hết sức là bất lợi cho VN, thông qua ý chí áp thuế quan của nội các Trump ? 

    Sau 50 năm hòa bình mà CSVN không có bất cứ một thành quả nào xứng đáng để khoa trương trong ngày chiến thắng 30-4. 

    Chuyện “ăn mừng” hiện nay chỉ là chuyện mạo danh, đột lốt, ăn bám vào hào quang trong quá khứ…

    Nhân Tuấn Trương

    vụ mới đây TQ giăng cờ giành chủ quyền bãi Sandy, ta thấy gì ? Thấy là toàn bộ sâu học giả VN "im re". Họ sợ nói thật thì "mất sổ lương". Hài...

    Hình ảnh lực lượng Hải cảnh Trung Quốc giăng cờ tuyên bố chủ quyền tại đá Hoài Ân thuộc Trường Sa được Tân Hoa Xã công bố hôm 25/4. Dòng chữ tiếng Trung có nghĩa (đại ý) là Hải cảnh Trung Quốc lên bãi cạn theo đúng luật pháp và trưng bày lá cờ đỏ năm sao. Nguồn hình BBC News

    Tống Quang Giang

    Nhân Tuấn Trương Năm xưa, Hồng Quân Liên Xô sau khi diễu binh ở quảng trường Đỏ rồi tiến thẳng ra mặt trận chống phát xít Đức. Lần này VN có khi nào cũng vậy không? Đang diễu binh phô diễn thế lực hùng mạnh, sợ gì mấy "con chim" ngoài đảo.

    Nguyen Huong

    Nhân Tuấn Trương Em phản đối chuyện TQ cắm cờ nói đảo Sandy Cay là của TQ nha. Đây coi như bằng chứng người đương thời gửi cho toà án quốc tế hay các tổ chức khác .Đảo Sandy Cay là thuộc về Việt Nam mọi tranh chấp về pháp lý đang trình lên Toà án quốc tế chờ giải quyết. Khi chưa có phán quyết là vẫn của Việt Nam.


    https://vietluan.com.au/wp-content/uploads/2025/04/2-35-356x220-1.jpg


    Đảng CSVN đã chính thức nhìn nhận sự hiện diện của ba mươi vạn quân Trung Quốc trên lãnh thổ Việt Nam trong thời gian chiến tranh 1954-1975. Ba trăm ngàn quân Trung Quốc có mặt trên lãnh thổ Việt Nam trong suốt cuộc chiến có nghĩa là Trung Quốc là “một bên – belligérant” trong cuộc chiến tranh này. Bên khác là Mỹ, cũng là “một bên” tham gia vào cuộc chiến, với quân số có lúc lên tới năm mươi vạn quân.

    Tên gọi “chiến tranh Việt Nam”, như cách gọi của Mỹ, về bản chất đã không còn chính xác. Bởi vì quân Mỹ đổ vô Việt Nam, ngoài mục đích đối đầu với Việt Cộng để “bảo vệ quyền dân tộc tự quyết của nhân dân miền Nam chống lại sự xâm lược của cộng sản miền Bắc”. Quân Mỹ còn phải chống lại ba trăm ngàn quân Trung cộng đứng trong hàng ngũ bộ đội CSVN (mà người Mỹ hoàn toàn không biết). Đó là chưa nói đến sự tham gia vào cuộc chiến, đứng trong hàng ngũ của CSVN, là hai quốc gia lân bang Lào và Campuchia.

    Cũng sẽ không đúng nếu đơn thuần gọi cuộc chiến này là một cuộc “nội chiến”, như nhiều sử gia, nhà quan sát khác (mà tôi là một) đã từng.

    Các học giả Tây phương gọi tên “Chiến tranh Đông dương lần thứ hai” là khá đúng nhưng cách gọi này không nói lên tính “quốc tế” trong cuộc chiến tranh. Sự hiện diện của ba mươi vạn quân Trung Cộng đã khiến cuộc “chiến tranh Việt Nam” trở thành một cuộc chiến tranh “quốc tế”. Với ý nghĩa nước này (Trung Cộng) đem quân can dự vào nội tình của nước kia (VNCH). Chiến tranh Việt Nam 1954-1975 đã có thể có một kết quả khác, nếu sự can dự của ba mươi vạn quân Trung Quốc bị phát hiện trước khi Hiệp định Paris 1973 được ký kết.

    Người cộng sản Việt gọi tên cuộc chiến là “cuộc chiến chống Mỹ cứu nước – giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước”.

    Mới hôm qua, phát ngôn nhân CSVN phát biểu, nội dung ghi lại dưới đây, nhân việc chính phủ Mỹ không cho phép các quan chức của Mỹ tham gia ăn mừng ngày chiến thắng của CSVN 30-4-1975:

    Chiến thắng 30/4 là chiến thắng của lương tri, của chính nghĩa, chấm dứt mất mát đau thương không chỉ cho nhân dân Việt Nam mà còn biết bao gia đình người dân Mỹ. Những năm qua đã chứng kiến nỗ lực to lớn của nhiều thế hệ người dân Việt Nam và người dân Mỹ để hai nước phát triển quan hệ như ngày hôm nay“.

    Khi nói rằng “Chiến thắng 30 tháng tư là chiến thắng của lương tri, của chính nghĩa”, rõ ràng nhà cầm quyền CSVN đã phóng uế lên cái gọi là “lương tri”, cái gọi là “chánh nghĩa”.

    Lương tri là gì? Lương tri là “khả năng hiểu biết, nhận thức đúng đắn điều phải trái, đúng sai hình thành ở con người qua thực tiễn cuộc sống”.

    Chính nghĩa là gì? Chính nghĩa là hợp với đạo lý, đúng đắn về mặt đạo đức.

    CSVN đã thành công che mắt cả thế giới sự tham gia của ba mươi sư đoàn quân Trung Cộng trong hàng ngũ của họ, suốt khoảng thời gian 1954-1975.

    Ba mươi sư đoàn lính Trung cộng đứng dưới danh nghĩa nào để “đánh Mỹ cứu nước – giải phóng miền Nam”?

    Bịp bợm được cả thế giới mà gọi là “chiến thắng của lương tri” à? Che mắt được nhân dân cả nước là điều “phải” à?

    Đưa quân Tàu về đánh VNCH là “cõng rắn cắn gà nhà”. Lịch sử Việt Nam ngoài Lê Chiêu Thống thì bây giờ phải thêm tên Hồ Chí Minh.

    Quân Tàu đứng trong hàng ngũ “quân ta”. Vinh quang nào cho “quân ta” khi thực chất là quân Tàu thắng quân Mỹ?

    Mỹ lên kế hoạch “Việt Nam hóa chiến tranh”, đồng thời Trung Quốc cam kết rút quân khỏi Việt Nam. Hiệp định Paris 1973 sau đó được ký kết. Chiến tranh 1954-1975 Trung Quốc có vai trò “trung tâm”. CSVN chỉ là tên “xung kích”, trước cho Trung Quốc, sau cho Liên xô.

    Trung Quốc cũng có vai trò tương tự trong cuộc chín năm kháng chiến 1945-1954. Trên danh nghĩa quân ông Hồ thắng trận Điện biên phủ. Nhưng thực chất Trung Quốc mới là phe chiến thắng. Hầu hết vũ khí của quân Việt minh trong trận Điện Biên Phủ là đến từ Trung Quốc. Đạn dược, súng ống, khẩu đại bác, lương thực… phần lớn là do viện trợ của Mao Trạch Đông, sau khi phe cộng sản thắng phe Quốc dân đảng của Tưởng Giới Thạch 1949. Hội nghị Genève 1954 Pháp đàm phán với Trung Quốc, qua Châu Ân Lai. Phạm Văn Đồng chỉ có vai trò chầu rìa và ký tên vào văn bản mà thôi.

    Trung Quốc ban cho CSVN vầng “hào quang” chiến thắng 1954. Trung Quốc và Liên Xô trao vòng nguyệt quế cho CSVN năm 1975. Nhưng không có chánh nghĩa nào cho tên xung kích hết cả!

    Bên thua cuộc VNCH chật vật đi tìm lý do chính đáng để biện hộ sự hiện diện của quân Mỹ trong cuộc chiến tự vệ của chính mình.

    Thiệt tình giấu một lính Mỹ khó hơn giấu ba mươi sư đoàn quân Trung Cộng. Đâu phải chiến thắng thì nói gì cũng được đâu.

    https://vietluan.com.au/129672/chien-thang-30-4-la-chien-thang-cua-luong-tri-cua-chinh-nghia/


    Không có nhận xét nào