Header Ads

  • Breaking News

    George Neumayr - Những Ảo Tưởng Nguy Hiểm Của Tướng Mark Milley

    Giai cấp đang thống trị ở Mỹ hiện nay coi nhiệm kỳ tổng thống của Trump là một cuộc khủng hoảng duy nhất trong lịch sử đất nước.

    George Neumayr - Những Ảo Tưởng Nguy Hiểm Của Tướng Mark Milley

    Từ những tiếng la hét chói tai liên tục của giới truyền thông, người ta có thể nghĩ rằng nước Mỹ đã rơi vào tay một kẻ xâm lược nước ngoài.

    Bởi vì giai cấp thống trị đó ngay từ đầu đã coi Trump là bất hợp pháp, nên hầu như tất cả các hành động điều hành của ông, bất kể là tầm thường đến mức nào, đều bị tai tiếng và rắc rối sâu sắc.

    Các phương tiện truyền thông đã cường điệu hóa những cuộc tranh cãi bất tận về Trump, nhưng chúng không bao giờ là đủ đối với họ.

    Hầu hết chúng đều xoay quanh việc Trump vi phạm vào sở thích tinh tế của họ hoặc những sai lệch của ông ta so với thứ “quy tắc chuẩn mực” cung đình (Beltway) không quan trọng đó.

    Khủng hoảng hoang tưởng dưới thời Trump sang những cuộc khủng hoảng thực sự dưới thời Biden

    Từ một thời kỳ thái bình đến một nhiệm kỳ tổng thống với những túi đựng xác, những cuộc di tản bất thành và những cuộc tấn công bằng máy bay không người lái thất bại. Tuy nhiên, sự thèm muốn của tầng lớp thống trị đối với những cuốn sách cuồng loạn viết về nhiệm kỳ Tổng Thống Trump vẫn chưa suy giảm.

    Giờ đây, Washington rất hào hứng về việc Bob Woodward sẽ đảm nhận việc viết về những ngày cuối cùng của Trump.

    Đừng bận tâm rằng vụ bê bối lớn nhất mà cuốn sách của ông ta khai quật được không phải đến từ Trump, mà là từ việc Tướng Mark Milley mắc hội chứng rối loạn hô hấp để nói quá về ông ấy.

    Có vẻ như Milley, dựa trên nỗi sợ hoang tưởng về trạng thái tinh thần của Trump sau ngày 6 tháng 1, nên đã thực hiện hành vi phản quốc.

    Theo cuốn sách của Woodward, Milley bảo đảm với người Trung Quốc rằng ông sẽ bảo vệ họ trước bất kỳ hành động quân sự nào do Trump ra lệnh trong những ngày cuối cùng của nhiệm kỳ tổng thống.

    “Nếu chúng tôi chuẩn bị tấn công, tôi sẽ gọi cho ngài trước thời hạn,” Milley nói với một tướng Trung Quốc.

    “Sẽ không có gì ngạc nhiên.”

    Ở đây, chúng ta thấy một lần nữa mối đe dọa lớn nhất đối với nước Mỹ không đến từ Trump, mà đến từ một giai cấp thống trị đang nắm trong tay Hội chứng rối loạn vì Trump.

    Nằm ngoài trí tưởng tượng gây sốt của giai cấp thống trị, cuộc điều tra của Mueller đã khiến đất nước rơi vào tình trạng hỗn loạn trong nhiều năm, tất cả đều dựa trên một giả định về sự cấu kết với nước ngoài vốn chưa bao giờ xảy ra.

    Hóa ra chính chính phủ của chúng ta, dưới thời Barack Obama, đã can thiệp nhiều nhất vào cuộc bầu cử năm 2016, theo dõi chiến dịch tranh cử của Trump một cách vô cớ.

    Đã từng có tổng thống nào bị cư xử ác tâm và bị quấy rối vì những gì ông ta không làm hơn là Trump chưa? Những người như Mueller và Milley đã tấn công ông ta vì sự thông đồng mà ông ta không bao giờ làm và cuộc chiến mà ông ta chưa bao giờ bắt đầu.

    Đối với một nhà độc tài được cho là quái dị, Trump đã rất kiềm chế và khoan dung. Thật vậy, vì sự khoan dung đó mà “kỷ nghệ trang trí nội thất” [tức nỗ lực thêu dệt bôi trét của Đảng Dân Chủ] đã xuất bản toàn những cuốn sách chống Trump, và kết quả của sự khoan dung đó là ông để những người chỉ trích ông, chẳng hạn như John Bolton, tham gia vào chính quyền của mình.

    Trong trường hợp của Bolton, ông này tức giận với Trump vì sự thiếu kiên định của chính mình.

    Như New York Times đã có bài viết về cuốn sách của Bolton:

    … Thời điểm mà ông ấy coi như là “bước ngoặt” thực sự đối với mình trong việc chính quyền hẵn phải thực hiện, đó là một cuộc tấn công vào Iran, điều mà Bolton chắc rằng sẽ xảy ra nhưng đã phải thất vọng nặng nề, vì nó đã không xảy ra.

    Vào tháng 6 năm 2019, Iran đã bắn hạ một máy bay không người lái của Mỹ và ông Bolton, người luôn ủng hộ cho điều mà ông tự hào gọi là “phản ứng không cân xứng”, đã xúi giục Trump chấp thuận một loạt các cuộc tấn công quân sự để trả đũa.

    Bạn có thể cảm nhận được sự phấn khích của Bolton khi ông ấy mô tả rằng mình về nhà “vào khoảng 5 giờ 30 phút” để thay quần áo vì ông ấy dự tính sẽ ở lại Tòa Bạch Ốc “suốt đêm”.

    Do đó, đã xảy ra một cú sốc khủng khiếp đối với Bolton khi Trump vào phút cuối, đã quyết định ngừng các cuộc phản công, sau khi biết rằng cuộc phản công này có thể sẽ giết tới 150 người.

    “Quá nhiều túi đựng xác,” Trump nói với ông ta. “Nó không tương xứng.”

    Bolton dường như vẫn còn tức giận trước sự thể hiện thận trọng và nhân văn bất ngờ này của Trump, Bolton coi đó là “điều phi lý nhất mà tôi từng chứng kiến ở bất kỳ Tổng thống nào từng làm”.

    Câu chuyện này phản ảnh đúng về Trump và giải thích tại sao nhiệm kỳ tổng thống của ông không có đổ máu.

    Nhưng giai cấp thống trị có một khả năng duy nhất : Đó là gạn lọc được một con muỗi nhưng lại nuốt chửng được con lạc đà.

    Giai cấp thống trị đó có thể ban tặng sự tôn trọng cho George W. Bush, người mà những hành động sai trái ở Trung Đông đã dẫn đến cái chết của hàng chục nghìn người vô tội, trong khi nó lại xa lánh Trump, người mà nhiệm kỳ tổng thống được đánh dấu bằng hòa bình và không có thương vong.

    Bush giờ đây thậm chí còn quý mến giai cấp thống trị hơn khi so sánh những kẻ côn đồ chính trị trong nước với những kẻ thánh chiến Hồi Giáo. Tuy nhiên, chính sự thiếu phán đoán ở Bush – không có khả năng phân biệt rõ ràng – đã giải thích cho chính sách đối ngoại tầm thường của ông: Hàng ngàn lính Mỹ đã chết vì chính sách đó.

    Trump là hình ảnh của sự cẩn thận so với Bush.

    Phần lớn, nhiệm kỳ tổng thống của Trump được xác định bằng hòa bình và thịnh vượng. Do đó, các nhà sử học tương lai sẽ thấy mọi biểu hiện quá trớn và bôi bác về nhiệm kỳ của Trump đều thật khó hiểu và ngớ ngẩn.

    Như câu chuyện của Milley minh họa thì những đòn đau đớn nhất mà nước Mỹ tự chuốc lấy lại không phải do Trump mà là từ những người chống Trump, chỉ trích ông một cách hoang tưởng.

    Không có nhận xét nào