(Nỗi lòng của người Chưa Thua Cuộc)
Nếu tính từ ngày 30-4-1975, một số người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ đã sống qua 48 năm. Sống ở Mỹ đã 48 năm rồi thì chúng ta có cảm giác như thế nào? Chúng ta có nhớ quê hương hay không? Chúng ta có làm được điều gì để giúp đồng bào ở quê nhà sớm thoát khỏi ách kềm kẹp của bạo quyền CS hay không? Tôi thiết nghĩ rằng có thể đã có một số người làm được nhiều điều hữu ích cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà. Riêng cá nhân Vĩnh Liêm thì chỉ biết dùng giấy bút để bày tỏ nỗi lòng trắc ẩn của mình qua những vần thơ. Nay, Vĩnh Liêm gom góp lại những bài thơ ấy, tạm gọi là “NGUỒN THƠ DẬY LỬA”. Tác giả chia nó làm 7 phần, sắp xếp theo những ý tưởng (chủ quan) như sau:
PHẦN I: GIẢI PHÓNG (Những hành động đốt sách và kinh tế mới của VC…)
PHẦN II: CON ĐƯỜNG CỦA “BÁC” (Những chiêu bài hòa đàm, hòa bình, hiệp định…)
PHẦN III: ĐỔI MỚI (Những bùa phép, chính sách, bao cấp, cởi trói, kinh tế mới…)
PHẦN IV: ĐỊNH HƯỚNG (Xã hội chủ nghĩa, quốc doanh, thị trường, sở hữu hóa toàn dân…)
PHẦN V: KẺ THÙ LỊCH SỬ (Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt, cán bộ VC cao cấp…)
PHẦN VI: GIỤC LÒNG ÁI QUỐC (Nhắc nhở thanh niên lòng yêu nước)
PHẦN VII: THA THIẾT (Nỗi lòng ái quốc đối với quê hương)
Xin mời quý vị ghé mắt qua những dòng thơ tạm gọi là “dậy lửa” do Vĩnh Liêm đã làm trong suốt 48 năm xa quê hương.
(Thung lũng Liên-Sơn, 26-01-2023)
VĨNH LIÊM
-------------------
PHẦN VI: GIỤC LÒNG ÁI QUỐC (Nhắc nhở thanh niên lòng yêu nước)
(Kỳ 1)
1. MỖI MỘT NGƯỜI
MANG SỨ MỆNH TIỀU PHU
Tôi mong đợi gã tiều phu thời đại,
Vác búa rìu đẵn gốc rễ Mác-Lê.
Anh sẽ đẵn hết những loài cây dại,
Những loài cây mà nhân loại chán chê.
Ai cũng biết Mác-Lê là cổ thụ,
Những rễ già vươn tới tận Ðông Dương.
Phải đẵn hết những rễ già ưu tú,
Thì cây kia sẽ cụp xuống như thường.
Gorbachev thôi hết còn đất sống,
Bọn giáo điều Hà Nội cũng lung lay.
Gom tất cả chất lại thành một đống,
Nổi lửa thiêng đốt cháy rực ban ngày.
Với Cộng Sản, phải diệt trừ tận gốc,
Không nhún nhường hay lý thuyết vu vơ.
Ðừng lầm lẫn ngây thơ tin “Glasnost”,
Mà “Détent” thêm uổng phí thì giờ.
Muốn độc lập, tự do và bình đẳng,
Mỗi một người mang sứ mệnh tiều phu.
Quyết đẵn hết các rễ cành Cộng Sản.
Không còn chi ngay ngáy sợ quân thù.
(Ðức Phố, 16-04-1998)
VĨNH LIÊM
-------------------
2. NGƯỜI HÀO KIỆT